Từ "thánh cung" trong tiếng Việt có nghĩa là "nơi thờ thánh". Đây là một thuật ngữ thường được sử dụng trong các tín ngưỡng, tôn giáo, nơi mà người ta thờ phụng các vị thánh, thần linh hoặc các đấng thiêng liêng.
Giải thích chi tiết:
"Thánh": có nghĩa là linh thiêng, cao cả, thường được dùng để chỉ những vị thần, thánh trong các tôn giáo.
"Cung": thường được hiểu là nơi, chỗ, hoặc có thể là một ngôi nhà, nơi thờ phượng.
Các cách sử dụng nâng cao:
Phân biệt các biến thể:
"Thánh đường": thường ám chỉ nơi thờ phượng của các tín đồ Hồi giáo.
"Thánh thất": dùng trong một số tôn giáo Việt Nam, thường chỉ nơi thờ tự của các tôn giáo như Cao Đài.
Từ gần giống, đồng nghĩa và liên quan:
"Đền": cũng là nơi thờ thánh, nhưng thường chỉ những nơi thờ các vị thần, tổ tiên.
"Chùa": nơi thờ Phật, thường có kiến trúc và nghi thức riêng.
"Miếu": thường là nơi thờ các vị thần hoặc linh hồn của những người đã khuất.